[Mực Tàu] - "Mấy ngày gần đây trên các trang mạng phản động (Dan lam bao) thường viết các bài để khơi gợi sự đau thương của dân tộc Việt Nam trong chiến tranh. Mục đích của những kẻ đó là làm cho nhân dân hoang mang"
Dân tộc Việt Nam từ xưa đến nay luôn tự hào vì sự hào hùng, oanh liệt. Trước sự dã man, tàn bạo của kẻ xâm lược đã có hàng vạn người “xếp bút nghiên lên đường tranh đấu”, những người lính lên đường nhập ngũ thề quyết tâm bảo vệ sự độc lập, chủ quyền của dân tộc. Họ sẵn sàng hi sinh bản thân mình để mang lại cuộc sống cho nhân dân bởi họ luôn biết rằng ở hậu phương chính là nơi có gia đình của họ. Đó là những người mẹ tần tảo, vất vả, “một sương hai nắng, đó là những người vợ, người anh, người em của những người lính. Ngoài tiền tuyến, chỉ cần các anh nhớ tới quê hương thì ý chí chiến đấu càng được nung nấu cao hơn, họ biết rằng đất nước được độc lập thì những người thân của họ mới được an vui, hạnh phúc.
(Hình ảnh oai hùng của bộ đội Việt Nam)
Cuộc chiến nào chẳng có sự mất mát và hi sinh. Thế nhưng sự hi sinh của các anh được cả hồn thiêng sông núi của dân tộc phải nghiêng mình để tưởng nhớ. Các anh đã hi sinh vì sự độc lập, tự do của dân tộc. Nhưng các anh vẫn sống mãi trong trái tim của muôn triệu con dân Việt Nam. Sự hi sinh ấy đáng được trân trọng, tôn thờ.
Chúng ta đang sống trong thời đại hòa bình, Đảng và Nhà nước Việt Nam đã quan tâm đến thực hiện “đền ơn đáp nghĩa” đối với gia đình có công với cách mạng. Chính sách ấy được Đảng chỉ đạo sát sao để thực hiện. Những gia đình, những người mẹ, người anh có con, có em hy trong cuộc kháng chiến cứu quốc họ cũng rất đau lòng. Nhưng những gia đình, những người mẹ, người anh đó hiểu rằng sự hi sinh đó là cho non sông, cho cuộc sống yên vui ngày hôm nay.
Quá khứ đau thương đã qua đi, những kẻ khơi gợi lại lịch sử đau thương của dân tộc là những kẻ vô lương tâm. Các nhà viết lịch sử thường chỉ nhắc tới những chiến thắng oanh liệt, lẫy lừng của quân ta. Họ ít nhắc tới hoặc tìm cách nói giảm, nói tránh. Mục đích của việc này là để giúp cho quân ta, nhân dân ta bớt đau thương tiếp tục cầm vũ khí “nhằm thẳng quân thù mà bắn”. Chúng ta không bao giờ quên công ơn hy sinh vì dân, vì nước của các anh hùng liệt sỹ đã ngã xuống vì độc lập cho dân tộc.
Những kẻ khơi gợi lại lịch sử đau thương của dân tộc là những kẻ vô lương tâm. Trong văn thơ ra đời trong những năm tháng mưa bom bão đạn các nhà thơ, nhà văn là những chiến sỹ. Họ là người lính tay cầm súng chiến đấu trực tiếp với kẻ thù và họ cũng là người lính trên mặt trận văn hóa tư tưởng. Những nhà thơ, nhà văn đồng thời cũng là người lính ấy, họ thấu hiểu hơn ai hết sự thần khốc của chiến tranh. Trước hoàn cảnh đó họ không sợ mà ngược lại họ rất anh dũng. Những tác phẩm văn thơ lần lượt được ra đời để động viên tinh thần chiến đấu toàn quân khi lâm trận. Những nhà thơ, nhà văn đã ví sự hi sinh của những anh hùng liệt sĩ rất nhẹ nhàng “anh về đất” trong bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng:
“Tây Tiến đoàn quân không mọc tóc
Quân xanh màu lá dữ oai hùm
Mắt trừng gửi mộng qua biên giới
Đêm mơ Hnội dáng kiều thơm
Rải rác biên cương mồ viễn xứ
Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh
Áo bào thay chiếu anh về đất
Sông Mã gầm lên khúc độc hành"
Qua đó, chúng ta có thể thấy rằng, nơi chiến trận các anh bộ đội luôn anh hùng, bất khuất.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét