Dạo bước trên đường Hà nội vào một đêm thu thấy lòng nhẹ nhàng, sâu lắng. cái mảnh đất thân thương ghi dấu bao chiến tích của một thời máu lửa. giờ đây đang sôi động cùng nhịp sống của thời đại mới. Lịch sử đã đi qua, những dấu tích còn hằn trên những con đường phố cổ, thấp thoáng đâu đây bóng dáng của những người ngã xuống bảo vệ thủ đô. Họ những người không bao giờ khuất, góp một phần xương máu cho ngày hôm nay. Để chúng ta được sống trong hòa bình và trái tim được đập cùng yêu thương.
Tôi một người đến Hà Nội và mê đắm ngay cái mảnh đất này. Yêu những cơn mưa Hà Nội, mùa mưa, mưa bất chợt đến nhưng lại kéo dài dai dẳng...Trời đang nắng tưng bừng bỗng nhiên tối sầm lại, rồi mưa như trút nước, xối xả, chẳng lạ lùng gì với những con người ở đây nhưng với tôi luôn là điều thích thú. Trong mưa Hà Nội như đẹp hơn, sau làn nước mọi cảnh vật trở nên huyền ảo hơn, những con đường trở nên yên ắng lạ thường, phượng vĩ như đỏ rức rỡ hơn dưới mưa, bằng lăng như tím ngắt, mượt mà hơn. Mọi thứ đều dịu dàng, mát lành đến lạ lùng...
Tôi yêu những con đường đầy hoa sữa, tôi luôn hít căng lồng ngực hương hoa ngọt ngào ấy và cả tiết trời lành lạnh của mùa thu. Rồi cảm thấy hình như mình đang say đắm trong một mối duyên tình kỳ lạ ...Hương hoa cũng kiêu kì, khó tính, có chút nồng nồng hăng hắc, có nhiều khi quá đượm khiến tôi thấy khó thở, chỉ khi có những cơn gió lạnh thổi tới,mới có thể xóa tan đi cái nồng nàn.
Những con phố cổ luôn mang đến trong tôi những điều huyền bí và lôi cuốn kỳ lạ. Một vẻ đẹp cổ kính, rêu phong. Đi qua đó ghé vào những của hành nho nhỏ nhưng mang đậm chất truyền thống như hồn dân tộc. Gặp những con người bình dị và trong họ là một tâm hồn nhẹ nhàng, thanh cao.
Hồ Gươm lung linh trong ánh đèn khi đêm xuống. Hay Văn Miếu cổ kính với những bia đá sừng sững như những nhân chứng lịch sử vẫn còn đây, ...
Hà nội trong chiến tranh là trái tim yêu dấu, ngày nay nhộn nhịp với cuộc sống mới. Từng đoàn khách nước ngoài đến Hà nội khi trở về đều mang trong mình tình yêu mến mảnh đất này. Tôi chợt nghĩ có mảnh đất nào bình yên như Hà nội, qua khói nửa, qua mất mát đau thương nhưng quật cường đứng dậy. Nghe đài báo ở đâu đó ngoài kia biên giới bom nổ, súng rền. Thật may mắn khi ta đang ở đây Hà Nội yên bình, đang ở đây Việt Nam yêu dấu. Cảm ơn các anh những người ngã xuống, cho hôm nay và cho mai sau…
Thân Giang!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét