(Dân trí) - Hay tin con gái thi đậu cao đẳng, người mẹ mù chữ tươi cười nhưng ruột gan héo hắt: mấy bữa nay nghĩ hoài không biết kiếm đâu ra tiền đóng học phí cho con, khi mà cha và em nó đều là bệnh nhân phải chăm sóc trường kỳ.
Nghe con gái khoe đã thi đậu ngành Kế toán, trường Cao đẳng Công nghệ Thủ Đức với điểm cao (17,5đ), cô Lê Thị Phòng (53 tuổi, ở quận 9, TPHCM) mừng rỡ khoe với bà con lối xóm. Nhưng khi ngắm nhìn đứa con gái 18 tuổi đang tất bật phụ mẹ tắm rửa cho mấy đứa trẻ nhận giữ trong nhà, cô Phòng nén tiếng thở dài.
Nguyễn Viết Thanh là con gái lớn trong gia đình. Mẹ em chủ yếu ở nhà nội trợ và chăm sóc em trai của Thanh (16 tuổi) bị bệnh kinh phong bại não bẩm sinh, ngồi xe lăn từ nhỏ. Cha của Thanh từ năm 2006 bị tai nạn té từ trên cao xuống rồi bệnh nặng chuyển sang tai biến, không làm việc được, lại còn không thể kiểm soát vệ sinh nên phải mặc tã thường xuyên. Số tiền mua tã lót cũng là gánh nặng bởi cả nhà đang sống nhờ vào tiền trợ cấp của nhà nước.
Hi vọng bước chân vào giảng đường của em Thanh có thể bị dập tắt vì hoàn cảnh gia đình
Từ nhỏ, Viết Thanh đã có ý thức phải chăm ngoan, học tốt để mong sau này đỡ đần cha mẹ. Cô giáo Cao Thị Minh Huyền, 2 năm liền dạy môn Hóa cho Thanh ở trường THPT Long Trường nhận xét: “Viết Thanh rất hiền, ngoan. Em biết khả năng tiếp thu của mình không nhanh như các bạn nên rất là chịu khó, nỗ lực gấp đôi so với các bạn. Giao việc gì em cũng cố gắng làm thật tốt”. Nhờ thành tích học tập của Thanh nên từ khi cha ngã bệnh, hằng năm em được hỗ trợ học bổng cho đến năm học lớp 12. Hễ rời sách vở là Thanh quay sang phụ mẹ chăm sóc, tắm rửa cho mấy đứa trẻ, cả cha và em trai, quán xuyến nhà cửa đỡ đần cho mẹ.
Nghĩ đến cha bệnh và em trai bại liệt, Thanh không đành theo đuổi ước mơ riêng
Sau những phút bẽn lẽn, Viết Thanh mới thổ lộ nỗi trăn trở của mình: “Em biết điều kiện của em không thể học đại học nên cố gắng ôn luyện để đậu cao đẳng. Nhưng đậu rồi không biết có đi học được nữa không. Mấy hôm nay em định đi tìm việc làm”. Cô gái trẻ hiền lành đang đứng ở ngã rẽ cuộc đời, có thể em sẽ phải bỏ lỡ ước mơ học hành để phụ mẹ gánh gia đình trên vai.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét