[Mực tàu]
Tình hữu nghị…
Mối quan hệ giữa Việt Nam và Trung Quốc có được là do sự vun đắp của Chủ tịch Hồ Chí Minh của Việt Nam và Mao Trạch Đông của Trung Quốc. Mối quan hệ này đặc biệt thăng hoa trong thời kỳ nhân dân Việt Nam kháng chiến giành độc lập và thống nhất Tổ quốc. Nhân dân Việt Nam luôn ghi nhận và biết ơn Trung Quốc đã nhường cơm, xẻ áo, giúp đỡ cho nhân dân Việt Nam trong những năm tháng khó khăn ác liệt của cuộc chiến tranh giành độc lập dân tộc.
Nói không hề quá rằng, nếu không có sự giúp đỡ của Trung Quốc, nhân dân Việt Nam sẽ gặp rất nhiều khó khăn trong công cuộc kháng chiến giành độc lập cho tổ quốc. Trung Quốc không chỉ giúp chúng ta về vũ khí, đồ dùng, lương thực mà còn giúp chúng ta trong đào tạo, huấn luyện cán bộ. Trong những năm tháng khó khăn, ác liệt đó, tình cảm giữa hai dân tộc Việt Nam và Trung Quốc không chỉ là tình đồng chí mà còn là tình “anh, em”!
Và sự thâm độc, xảo quyệt
Nhưng chúng ta cũng cần ghi nhớ rằng, chính những người lãnh đạo Trung Quốc cũng có mục đích dùng Việt Nam làm lá chắn để Mỹ và phương Tây không áp sát được biên giới Trung Quốc, Trung Quốc đã có âm mưu dùng Việt Nam làm con bài để chống Mỹ.
Năm 1972, Mao Trạch Đông đã có cuộc gặp Rchard Nixon. Chính sau cuộc gặp này, nhà nước Cộng hòa Trung Hoa mới chính thức được Mỹ công nhận, mặc dù Cộng hòa Trung Hòa ra đời từ năm 1949. Đổi lại sự việc này nhân dân Việt Nam phải hứng chịu những gì thì ai cũng đã biết. Sau cuộc gặp này, Mỹ đã thực hiện phong tỏa toàn bộ đường biển của Việt Nam và ném bom ác liệt nhằm đưa Việt Nam trở lại thời kỳ đồ đá bằng máy bay B52. Không ai khác, chính Trung Quốc đã “giúp” Việt Nam bằng cách bật đèn xanh cho Mỹ không kích miền Bắc Việt Nam bằng B52 năm 1972, nhằm cho Mỹ lấy lại hình ảnh của mình. Nhưng Mỹ và Trung Quốc đều không ngờ rằng, quân đội Việt Nam đã không hề bị khuất phục, Việt Nam đã làm nên trận “Điện Biên Phủ trên không” đè bẹp âm mưu thâm độc của đó.
Năm 1974, Trung Quốc và Mỹ lại một lần nữa bắt tay với nhau phá hoại Việt Nam. Lúc này Mỹ rất cần một chiến thắng để rút lui trong danh dự, Trung Quốc lại không muốn Việt Nam sớm dành độc lập vì muốn âm mưu thôn tính Việt Nam. Với sự bật đèn xanh của Mỹ, Trung Quốc đã cất quân xâm lược, đánh chiếm nốt phía Tây quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam. Thời điểm đó quần đảo Hoàng Sa đang do chính phủ Việt Nam Cộng hòa quản lý và hoàn toàn có đủ sức mạnh để giữ đảo. Nhưng Mỹ đã “cấm” chính phủ bù nhìn Việt Nam cộng hòa không được điều tàu và máy bay ra ứng cứu. Chính vì có sự bật đèn xanh của Mỹ nên Trung Quốc mới có thể dễ dàng chiếm quần đảo Hoàng Sa như vậy. Đổi lại, Trung Quốc phải giúp Mỹ giành chiến thắng trong chiến trường miền Nam. Để giúp đỡ Mỹ, Trung Quốc đã viện trợ cho Việt Nam nhiều tấn đạn dược thối, không thể sử dụng được. Rất may, quân đội nhân dân Việt Nam đã kịp thời phát hiện ra âm mưu thâm độc này của Trung Quốc để kịp thời loại bỏ những gói viện trợ “dởm” này.
Năm 1975 Việt Nam thống nhất, diễn biến này xảy ra quá nhanh chóng và ngoài ý muốn của Trung Quốc. Một lần nữa, khi không ép buộc được Việt Nam cùng đứng lên chống Liên Xô, Trung Quốc đã tìm mọi cách chia rẽ dân tộc Việt Nam và Campuchia. Trung Quốc đã kích động hằn thù dân tộc, đứng đằng sau tiếp tay cho Khơ Me Đỏ, gây chiến tranh ở biên giới phía Tây Nam với ta suốt từ năm 1975 đến 1979 giết hại hàng vạn người dân vô tội.
Đỉnh cao của của sự xảo quyệt là vào tháng 3/1979 lãnh đạo Trung Quốc đã xua 60 vạn quân tấn công toàn bộ tuyến biên giới phía Bắc Việt Nam, giết hại hàng chục vạn dân thường vô tội mà Đặng Tiểu Bình đã láo xược nói rằng “dạy cho Việt Nam một bài học”. Tất nhiên, cũng như mọi lần khác, mặc dù mạnh mẽ nhưng quân Trung Quốc vẫn chỉ là một lũ ô hợp, bị quân dân ta đánh cho tan tác trong vòng một tháng. Mặc dù bị thất bại thảm hại phải rút về nước nhưng Trung Quốc vẫn thường xuyên nã pháo qua biên giới sang Việt Nam cho mãi đến năm 1989.
Năm 1988, nhân cơ hội Việt Nam đang trong quá trình khắc phục hậu quả của chiến tranh. Trung Quốc lại cất quân xâm lược, đánh úp 6 bãi đá thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam, giết hại nhiều chiến sĩ quân đội ta.
Suốt từ đó đến nay, cậy mình là nước lớn Trung Quốc luôn tỏ rõ ý đồ tham lam độc chiếm Biển Đông.
Trung Quốc ngang nhiên ban hành nhiều lệnh cấm đánh bắt cá phi lý trong vùng biển thuộc đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam. Các tàu Trung Quốc gỉa danh tàu cá liên tục xua đuổi đâm va, đâm chìm tàu đánh cá của ngư dân, bắt giữ trái phép, đánh đập ngư dân Việt Nam, làm ảnh hưởng đến cuộc sống của hàng triệu ngư dân Việt Nam.
Họ đã điều tàu hải giám, tàu cá ngụy trang ngang nhiên cắt cáp và quấy nhiễu các tàu thăm dò Việt Nam ngay trong vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của ta.
Đỉnh điểm của sự việc này là vào đầu tháng 5/ 2014, Trung Quốc đã ngang nhiên hạ đặt trái phép giàn khoan HD 981 trong vùng biển thuộc đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam. Trung Quốc còn điều nhiều tàu trong đó có cả tàu quân sự đến khiêu khích, phá hoại tàu chấp pháp của ta.
Về kinh tế Trung Quốc thường xuyên khuyến khích thương nhân thực hiện các hành vi phá hoại nền kinh tế Việt Nam bằng những thủ đoạn vô cùng nham hiểm và xảo quyệt như: thu mua đỉa, thu mua móng trâu, mua lá điều khô, mua lá khoai lang non, mua nụ Thanh Long…
Trung Quốc đã từng giúp đỡ Việt Nam, điều đó Việt Nam ghi nhận. Nhưng Trung Quốc cũng phải cám ơn Việt Nam. Vì có cuộc chiến tranh Việt Nam mà Trung Quốc mới có thể đạt được những thứ Trung Quốc cần. Sự giúp đỡ của Trung Quốc dành cho Việt Nam chưa bao giờ là sự giúp đỡ đơn thuần mà kèm theo đó luôn là những âm mưu vô cùng thâm độc.
Như lời của thánh nhân đã nói “mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên”, Biển Đông không phải là thứ mà Trung Quốc cứ muốn là được. Dù âm mưu của Trung Quốc có thâm độc, xảo quyệt đến đâu nhân dân Việt Nam cũng không bao giờ chùn bước vì thắng lợi luôn thuộc về chính nghĩa và nhân dân Việt Nam luôn có chính nghĩa trong tay!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét